Theo báo mới, “Tam Quốc Diễn Nghĩa” là bộ tiểu tuyết trước nhất thuộc loại thể chương, hồi của Trung Quốc. Hồ hết tác phẩm xoay quành một chữ “Nghĩa” và cuộc đấu trí so dũng của ba thế lực Ngụy, Thục, Ngô, có ba người đứng đầu là Tào tháo dỡ, Lưu Bị và Tôn Quyền, theo báo mới. Có thể tìm hiểu thêm báo mới tại https://trithucvn.net/
Theo báo mới, tác phẩm
bộc lộ sinh động các biến đổi lịch sử trong khoảng cuối thời Đông Hán đến giai
đoạn đầu Tây Tấn. Tác phẩm cũng trình bày thành công và làm nổi bật được “sự
nhân nghĩa” của Lưu Bị, “sự trung nghĩa” của Quan Vũ, “sự dũng mãnh” của Trương
Phi, “đa mưu túc trí” của Gia Cát Lượng, “sự khoan nhượng vì lợi ích đại cục”
của Tôn Quyền và “sự thiếu quyết đoán” của Viên Thiệu.
Theo báo mới, tuy
nhiên trong bộ tiểu thuyết này cũng còn có một số nhân vật, cao nhân vì “chán
ghét” lợi danh nơi trần gian mà sống ẩn cư trong núi sâu rừng già cũng được
hiển lộ ra. Dưới đây là 8 vị cao nhân vừa kỳ bí, vừa tài hoa.
1.
Quản
Lộ
Theo báo mới, ông là
thuật sĩ nước Ngụy thời Tam quốc, tự là Công Minh, người Bình Nguyên. Năm 8, 9
tuổi, Quản Lộ luôn thích ngước đầu Nhìn vào những ngôi sao trên bầu trời. Sau
khi trưởng thành, ông thông thạo “Chu Dịch”, nhiều năm kinh nghiệm về bói toán,
tướng thuật, học ngôn ngữ của loài chim. Tục truyền rằng trong mỗi một lời nói
của ông đều có ngụ ý cực kỳ sâu sắc.
Theo báo mới, Quản Lộ
là thuật sĩ nổi tiếng trong lịch sử, được nhân gian sau tôn sùng và phong là
tiên sư cha của bói toán và xem tướng. Ông đã để lại số đông tác phẩm, trong
ngừng thi côngĐây có “Chu Dịch Thông Linh Quyết”,“Chu Dịch Thông Linh Yếu
Quyết”, “Phá Táo Kinh”, ” Chiêm Ki”… “Tam quốc chí – phương kĩ truyện” đã xếp
thuật bói toán của Quản Lộ ngang hàng với “y thuật của Hoa Đà, thanh nhạc của
Đỗ Quỳ, tướng thuật của Chu Kiến Bình, tướng mộng của Chu Tuyên”.
Theo báo mới, trong
“Tam Quốc diễn nghĩa” có nhắc rằng Quản Lộ đã coi bói cho Tào tháo dỡ và tiên
lượng chuẩn xác về việc xảy ra hỏa hoán vị ở hẹn Đô và sẽ mất 1 viên tướng ở
núi Định Quân. Về sau, các lời này đều ứng nghiệm xác thực.
1.
Hoa
Đà
Theo báo mới, Hoa Đà,
tự là Nguyên Hóa, tên thật là cu li, người ở thị xã Tiêu, nước Bái thuộc Dự
châu ( Hào Châu, tỉnh giấc An Huy ngày nay). Ông là danh y nổi tiếng vào cuối
thời Đông Hán.
lúc còn nhỏ ông từng
du học bên ngoài, nghiên cứu y thuật, không màng tới đường làm cho quan. Y
thuật của ông thông thuộc, đặc trưng là giỏi về ngoại khoa, được trần giới sau
xưng tụng là “Thánh thủ ngoại khoa”, “ông tổ ngoại khoa“.
Theo báo mới, Hoa Đà
là người đã phát minh ra “ma phi tán” là chiếc thuốc gây tê dùng trong giải
phẫu được biên chép sớm nhất trong lịch sử y học toàn cầu. Ông lại phỏng theo
động tác của chim thú như : hổ, hươu, gấu, khỉ, chim … mà sáng tác ra “Ngũ Cầm
Hi”.
Theo báo mới, trong
“Tam Quốc diễn nghĩa”, Hoa Đà đã từng trị thương cho Chu Thái bên Đông Ngô,
giải độc cho Quan Vũ ở Kinh Châu và đã để lại câu chuyện cạo xương trị độc. Về
sau bởi vì chẩn đoán ra trong não của Tào tháo có khối u, cần phải mở não làm giải
phẫu. Nhưng Tào tháo nghi ngờ cho rằng Hoa Đà mượn cớ để hại mình nên đã tống
giam ông vào lao tù. Rốt cuộc, Tào tháo dỡ đã thật sự bị mắc bệnh đấy mà chết.
3. Vu Cát
Theo báo mới, Vu Cát
là đạo sĩ vào cuối thời Đông Hán, người Lang Nha (nay là Giao Nam, Sơn Đông).
Trước ngừng thi côngĐây ông sống ở phía đông, sau Đó tới Ngô Hội lập tinh xá
đốt hương đọc Đạo thư, chế tác nước phép để trị bệnh cho quần chúng, và khiến
cho toàn bộ việc phải chăng giúp người dân Ngô Hội.
Tiểu bá vương Tôn Sách
sau khi nghe thấy vậy thì hết sức tức giận, vừa ko tin đạo sĩ, phép lạ, vừa sợ
ông tụ họp mọi người lại làm loạn. Tôn Sách cho rằng: “Loại yêu đạo làm điều
xằng bậy này có thể mê hoặc người dân, làm cho quân thần ko còn tuân theo lễ
nghĩa vua tôi, chẳng thể không giết”.
Theo báo mới, danh
thần Trương Chiêu và mẹ của Tôn Sách đều khuyên không được làm thịt, nhưng Tôn
Sách giận không kiềm được vẫn lấy cớ huyền hoặc nhân tâm mà ra lệnh chém làm
thịt Vu Cát.
Sau này, mỗi khi ở
trong cung điện, Tôn Sách thường nhận ra Vu Cát trừng mắt nhìn mình, nhưng các
binh sĩ đều ko trông thấy. Tôn Sách vì giết mổ Vu Cát nên ngày ngày đều bị sợ
hãi, thường xuyên đập phá đồ đoàn trong cung điện. Về sau, Tôn Sách phát bệnh
mà chết.
4. Mạnh Tiết
Theo báo mới, trong “7
lần bắt Mạnh Hoạch”, Gia Cát Lượng đã được người anh của Man Vương Mạnh Hoạch,
tự hiệu là “Vạn An ẩn giả” trợ giúp. Mạnh Hoạch khởi binh tạo phản, Mạnh Tiết
nhiều lần khuyên can, nhưng Mạnh Hoạch không để ý, ông đành phải ẩn cư trong
rừng sâu.
khi Gia Cát Lượng dẫn
quân chinh phạt, binh sĩ bởi vì uống phải nước sông câm mà bị mất tiếng. Mạnh
Tiết đã lấy nước của suối An Lạc giúp Gia Cát Lượng giải trừ kiếp nạn này, lại
dạy quân Thục ngậm lá giới diệp vân hương để hạn chế độc khí.
Về sau, Gia Cát Lượng
muốn tâu mang Vua về việc lập Mạnh Tiết lên khiến vua xứ Nam Man nhưng Mạnh
Tiết chối từ. Gia Cát Lượng bèn lấy vàng và tơ lụa ra tặng nhưng Mạnh Tiết vẫn
từ khước ko nhận.
5. Lâu Tử Bá
Theo báo mới, khi Tào
toá chinh phạt Mã Siêu, đóng quân ở sông Vị, 2 bên giằng co mãi không phân
thắng phụ. Lâu Tử Bá ẩn cư ở núi Chung Nam đã đề cập nhở Tào tháo dỡ rằng tiêu
dùng binh phải biết thiên thời, dạy cho Tào toá cách tưới nước đóng băng đắp
thành, khiến quân Tào chỉ trong một đêm xây xong thành đất và đánh bại quân Mã
Siêu. Sau lúc mọi chuyện đã thành, Lâu Tử Bá được Tào tháo ban thưởng nhưng ông
ko nhận, mà ra đi.
6. Tả từ
Theo báo mới, Tả trong
khoảng là phương sĩ (người cầu đạo thời xưa) vào cuối thời Đông Hán, người Lư
Giang. Thuở nhỏ sống ở núi Thiên Trụ luyện đan.
tục truyền rằng, ông
đã từng uống rượu cộng Tào túa, Tào dỡ muốn với được cá lư sống ở sông Tùng
Giang. Tả từ dùng 1 chậu đồng đựng nước là câu được ngay, Tào tháo dỡ mừng nhãi
ranh. Về sau trong yến tiệc, ông sử dụng thần thông lấy hết rượu làm thịt mà Tào
toá tiêu dùng để đãi khách nên đã bị Tào toá sai người đuổi giết mà ẩn thân.
Về sau thấy sở hữu bầy
dê, ông liền ẩn mình vào trong bầy dê này nên quân lính đã ko bắt được ông.
Điều này được ghi chép trong gần như tác phẩm như: “Hậu hán thư. Tả trong khoảng
truyện”, “Sưu thần ký”, “Phương dư thắng lãm”, “Thiên hạ danh thắng chí, “Giang
nam thông chí” hay “Lư giang huyền chí” cũng đều mang ghi lại.
7. Lý Ý
Theo “Thần Tiên
truyện” của Cát Hồng, Lý Ý là người huyện Thục (nay là Thành Đô, Tứ Xuyên),
sống vào các năm thời Hán Văn Đế, tới thời Tam quốc vẫn còn sống. Cũng sở hữu
người đề cập rằng, ông là cháu đời thời 17 của Lão Tử Lý Nhĩ, đạo hạnh bí ẩn.
Trước trận đấu ở Di
Lăng, Lưu Bị muốn đích thân dẫn đại binh đánh Ngô để báo thù cho người em kết
nghĩa của mình là Trương Phi, nên đã nhờ Lý Ý đoán xem lành dữ thế nào. Lý Ý
bèn lấy giấy vẽ hơn 40 bức tranh binh mã khí giới. Vẽ xong, ông lại xé vụn từng
tờ 1. Sau ngừng thi côngĐây ông lại vẽ 1 người to lớn nằm ngửa trên mặt đất,
một người bên cạnh đào đất chôn, bên trên viết một chữ “bạch” lớn, sau Đó chắp
tay mà đi. Lưu Bị bực mình đề cập có triều thần rằng: “Đây là lão điên khùng!
Không đáng tin chút nào!” Sau chậm tiến độ, Lưu Bị lấy lửa đốt bỏ bức vẽ, rồi
giục quân tiến lên.
Lý Ý vẽ hơn 40 bức
binh mã khí giới ám chỉ 40 doanh trại ở ven sông của Lưu Bị. Ông xé nát bức vẽ
ám chỉ doanh trại bị phá. Một người to to nằm ngửa trên mặt đất và một người
đào đất chôn ám chỉ là Lưu Bị vì chiến bại mà chết. Phía trên viết 1 chữ “bạch”
lớn chỉ Lưu Bị gửi gắm trẻ em cho Gia Cát Lượng ở thành Bạch Đế. Các điều này
về sau từng loại đều ứng nghiệm chính xác.
Từ khóa: bao moi. Có thể tìm hiểu thêm bao moi tại https://trithucvn.net/